*****************************
Một trong những bài thơ ý nghĩa nhất mà tui từng viết..Nhân dịp sinh nhật cô Bích (Chủ nhiệm lớp TN2) tôi đã viết bài này..Tôi còn nhớ rất rõ hôm đó thằng Hùng Bắc đã bắt mình đứng lên đọc trước lớp và cô, nghĩ lại vẫn còn run..^^
Chúng em xin chúc cô
Em cũng như các bạn
******************************
Gió thổi tình bay đi 4 phương
Hầu hết mọi người đều cho rằng tôi viết bài này cho 1 em nào đó...Thực ra là lúc đó tôi chưa có GF (girl friend).Hồi cấp 3 tôi hay nhìn ra cửa sổ trong tiết học, và tôi đã viết bài này
Gió cứ đưa mùa thu
Gió cứ đưa mùa thu
Trong 1 lần đạp xe dạo phố, tui viết bài này ..Lúc đầu nó chỉ có đoạn 2, sau đó tui thấy chưa thể hiện đủ nên đã viết thêm đoạn đầu cho hoàn chỉnh..1 bài thơ miêu tả cảnh giao mùa+ cảm xúc của bản thân..
*********************
Sao lại cứ là gió ?
Tại sao không là bão ?
Ôi! Xa cách !..
Thời gian vắt qua lòng người bằng mọi cách ?
1 thế giới buồn !
Cá nhân tui rất thích bài này dù hầu hết các bài trong đây đều thuộc hàng best của tui..Nó khá là đầy đủ..Đó là sự đan xen các giác quan, các cảm xúc, 1 chút triết lý,và nỗi cô đơn...
*********************************
Thời gian trôi cứ trôi
Thời gian như sóng xô
Thời gian vàng như nắng
Người ngồi đó đã lâu
***************************
Gió thổi trời se lạnh
Gió mùa đông mà bất ngờ 1 tý
Đoạn đầu chỉ là nền...Đoạn sau có 4 câu, thì trong đó có đến 3 câu có từ "một"..Lúc đầu tôi muốn có cả 4 câu đều dùng từ đó để nhấn mạnh cái sự cô độc và lạnh lẽo..
************************************
Chờ đêm xuống, không trăng mà lâu quá !
Lòng băng giá !Đời người càng băng giá
Hồi đó đối với tôi thức đến 12h đã là muộn, nhà tôi ngay gần cảng..thế nên thỉnh thoảng nghe tiếng tàu kéo còi..Tiếng còi tàu rất hợp với cái khung cảnh đêm đó, và cả tâm trạng nữa, nghe não cả ruột.
************************************
Thưở còn thơ tôi hay chơi thuyền giấy
Thuyền của tôi mang theo đầy ước vọng
Tôi tự hỏi nơi đâu là nơi đến
**************************************
Năm 2010 viết thêm 1 bài để kỉ niệm chuyến đi Dung Quất
Nắng hay mưa cho mỏi mòn con mắt..
Sóng cát dài thổi bạt chí nam nhi..
Trời xanh ngắt như lòng người cô khách
Không 1 chút tình, không 1 chút vấn vương..
Ai ra đi mà chẳng nhớ, chẳng thương.
Kẻ ở lại?...Nghe bụi lòng phai sắc!
Vẫn bước đều!...
Vẫn nhớ!...
Vẫn thương!...
-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=
Hồi mới viết chủ yếu là viết nhại, viết nhái, viết để đá đểu cho vui...Lúc đó tui mới học cấp 2, lên cấp 3 mới viết theo chiều hướng "art work"..Thật thiếu sót nếu không nhắc tới chúng..
Làm thơ ta vốn không ham
Nhưng không nói chuyện, biết làm chi đây
Nằm dài nghĩ ngợi cho khuây.
Vừa ngâm vừa đợi đến giờ ra chơi.
--------------------------------
Đề bài nắng kia rọi
Nghĩ mãi mà chẳng ra
Ngẩng đầu nhìn cô giáo
Cúi đầu rút sách ra ..^^
---------------------------------------------
Hồi cấp 3 viết cho thằng Huy để nó đi tán gái >"<...Các chữ đầu ghép lại..cái này viết mất 15 phút..Thế mới biết viết thơ tán gái thì dễ chứ viết thực sự thì khó
Anh biết em đi chẳng trở về
Nhớ về những lúc có nhau vui
Yên bình trong giấc mộng tình nhân
Em ơi có biết lòng anh nhớ
***************************************
Tháng 9/2010
Có bao giờ tự hỏi
Tự bao giờ xa cách
Có chút gì đã mất!
Nắng muốn giữ mây lại!
Bởi vì gió là gió,
Có bao giờ tự hỏi?
Thực ra nếu tôi ko giải thích thì chẳng có ai hiểu đc cả >.<..Thế nên đành phải giải thích thôi...Tất nhiên giải thích sơ lược và chỉ giải thích nghĩa, ko giải thích các phép tu từ cũng như tả cảnh...(ví dụ như có đoạn gồm 4 câu kết thúc bằng dấu chấm than, cũng là 1 dụng ý ^^)Bài thơ là 1 vở kịch..Trong đó gió là lí trí, còn nắng là tình cảm, mây thì khỏi giải thích nhé ^^
Chọn gió làm lí trí vì nó còn thể hiện sự liên tục ko ngừng nghỉ, 1 chút lạnh, và giông tố....Chọn nắng làm tình cảm vì nắng ấm, và soi chiếu mọi nơi....Chọn mây vì đôi lúc mây che nắng, nhưng lại để gió thổi bay... 3 hình tượng này cũng là 1 dụng ý rất hay, thực sự nếu giải thích full thì mất hay, và bài viết rất dài ><..=>ko giải thích
Có 1 câu thơ tôi phải để riêng thành hẳn 1 khổ riêng..Cái "mất" ở đây là sự tự tin và dũng khí vì nắng chưa bao giờ "dám" "đối diện" với mây.Một sự đấu tranh giữa lí trí và tình cảm, tình cảm thì muốn giữ mây nhưng lí trí thì cho rằng ko phù hợp..."gió là gió" và "mây là mây"..Như đã nói ở trên, gió không có đủ dũng khí, nó cho rằng mây và nó có quá nhiều khoảng cách..Tuy vậy nó ko ngăn cản nắng nhưng cũng đẩy mây đi..Nó muốn mây được tự do làm những gì mong muốn mà không bị nắng rằng buộc...Và cuối cùng mưa ướt trên con đường(ở đây tượng trưng cho line life).Khổ cuối, lúc đầu tôi định trách mây vì đã ko có câu trả lời rõ ràng...Nhưng nghĩ lại ko phải lỗi của mây^^...nên đã sửa lại trở thành 1 câu hỏi thoáng qua mà thôi..Nếu ai tinh ý thì ngay từ đầu tôi đã có 1 chút trách cứ "..mây ngủ yên./ Như chưa từng thức giấc"..Cuối cùng tại sao nắng lại nhuộm màu của chân trời...Bởi vì nắng sâu sắc nhưng ko mù quáng, màu "tím ngắt" ko phải là màu của khổ đau mà màu của sự "tĩnh lặng", sự " vĩnh hằng"...Ng ta có câu " con trai thất tình thường trở thành triết gia là như vậy"...
******************************************************************
30/12/2010
TRƯỜNG CA MỜI NÀNG UỐNG COFFEE
Bao giờ cho đến tháng ba
Bắc thang nên hỏi ông trời!..
Bao giờ cho đến tháng ba
Cuộc đời quanh quẩn thế thôi là mừng.
Mơ thì cũng có điểm dừng !
Đến sau nên phải nhặt từng nỗi đau..@_@
Nỗi đau thì mặc nỗi đau..
Làm sao lại tránh mặt nhau thế NÀNG ?
Biết rằng hơi quá vội vàng..
Nhưng nào ta có ép NÀNG yêu ta..
Bao giờ cho đến tháng ba
Thương thay số kiếp chuồn chuồn.
Tên nàng có nghĩa " Nhị Hương"
NÀNG học y biết ruột, phèo..
NÀNG kêu nàng thích hoa sen
Viết dài lại sợ thơ tồi
Bao giờ cho đến tháng ba..
P/S : Cuối cùng cũng ko mời được nàng, và sau 2 năm tức tháng 6-2012 nàng sang sông @@
*************************************
7/5/2011
Sao nắng hôn nhè nhẹ
Nắng cứ hôn nhè nhẹ
Khổ 2 muốn có 1 chút liên tưởng về 1 quá khứ màu "xanh"...Muốn có 1 ngọn gió của thời gian chợt qua ..Tóm lại đây là bài thơ nói về tâm trạng của 1 cô gái nhớ chợt về nụ hôn đầu với 1 chút giật mình và tiếc nuối..Nói chung là trình thơ của mình ko đến nỗi nào ^^Vừa viết cái bài trên buổi sáng thì buổi chiều có người coment "sợ" thế nên lại mất 3 phút để viết bài này
Tại sao em lại sợ..?
Tại sao em lại sợ..?
Dù đời có là lũ..
--------------------------------------------------------------------------
CON GÁI THỜI NAY (9-5-2011)
Ngày xưa con gái nó ngoan
Xưa thì tán gái bằng hoa
Tình yêu giờ mấy bền lâu..!
Vậy sao con gái dễ "xiêu?"
Thế mà con gái vẫn buồn,
Người thương thì lại ra rìa..
Tình trường cay đắng xót xa..
Gái giờ lại thíc thế sao?
Tình yêu giờ quá lôi thôi
Yêu giờ theo thế theo thời..
Thôi thì thơ cũng đã nhiều
Vâng! Giờ con gái vẫn "hiền"???
9/10/2013
Đã lâu rồi tui ko có tình yêu.
1 khoảng trời khô! 1 chiều đắng ngắt!
Cả tình đời vội vàng trong ánh mắt
Bỗng vỡ òa trong xa lắc, người ơi!
Chẳng cần người tiễn, chẳng người đưa..
Bên trời đôi cánh bay mải miết
Một mảnh hồn riêng ngộp bóng dừa.
Hãy để tôi chết vào buổi trưa
Chẳng còn sợ nắng, chẳng phiền mưa..
Trái tim vồn vã trong khoẳng khắc..
Rồi lặng bình yên như chốn xưa..
Hãy để tôi chết vào buổi trưa!
Mải miết về
Cuộc đời vốn chẳng có gì chê
Đường ray mỏi bước toa tàu trễ
Chạy tới chạy lui..
Lặng bốn bề!
Một làn hơi mỏng vuốt qua tay
Say trăng, say nắng, say màu trắng
Vạt xám đồi xanh ngát cõi lòng
Lâu rồi ko làm phát, dù gì cũng đến vùn đất mới, như thông lệ, tiện đợt gió lạnh đầu tiên..thử miêu tả cùng lúc 2 cái lạnh xem thế nào
-=-=--=-=-=-=-=-=
20-9-14
Một lần nữa trong đời
Lại thấy gió chơi vơi
Treo trăng tàn dang dở
Tưởng như đã quên lâu
Dưới nấm mộ chôn sâu
Sao lòng còn bỡ ngỡ
Sợ nhiều thứ...
--------------------------------------------------
Khi trời còn mưa ngâu
Biết bắt đầu từ đâu
Hay đâu là nơi đến
1 sớm thuở còn yêu
Giờ lòng đã phủ rêu
Ko yêu mong ngày mới
Để giả dối mọi nơi
Mà cứ mãi đùa chơi
Nơi cõi lòng tan nát
Giấu mất mát tận sâu
Vào từng chữ từng câu
Hỏi đâu là chân thật
Cố nhặt những tàn rơi
Nhạo thế giới lả lơi
Cho đời quên sầu mãi
Khi trời còn mưa ngâu...
Phủ trắng xóa đồi xanh
Cứ tưởng nắng vờn quanh
Trốn sầu ko trở lại
Mà bại liệt cảm quan
Ngỡ đau rồi sẽ tan
Mà càng lâu càng ngấm
Chả bao giờ gõ cửa
Còn "bóng tình" toàn luồn lách ngõ sau
2 bọn nó thành 1 cặp với nhau
Quậy cho nát căn nhà chưa kịp sửa
Đây có lửa và đây cũng có rơm
Sao 2 đứa ko đốt thêm lần nữa
Cháy cho hết những vụn tình vừa chởm
Trước khi thành 1 hố tối như xưa
Đến đây nào!
Người bạn của chiều mưa
Nàng cô độc ko bao giờ ta bỏ
Đến đây nào!
Thiêu đốt thật say sưa
Cho chúng nó cháy bùng lên rực đỏ
Nỗi đau đến và "bóng tình" cùng đến
Giờ chỉ còn 1 khoảng trống cô liêu
Để vùi chôn
Thêm...
Thêm 1 lần nữa
Yêu đủ nhiều..
Để tình yêu phải chết..
Giải nghĩa : Thường khi ng ta có từng trải về nỗi đau thì sẽ nói về nó rất thản nhiên và hài hước, nhưng ko có nghĩa là nó ko hề đau đớn mà ng lại..Vì vậy tôi chọn 1 văn phong kiểu tưng tửng khi miêu tả về nỗi đau..
Tình cảm ko theo lý trí con người, bởi thế đôi khi nó sinh ra ko hợp lý..Bởi nó gây đau khổ cho nạn nhân và khó chịu cho người còn lại..Gọi nó là "bóng tình" vì nó chỉ 1 cái "bóng ma"..Đúng! Mấy năm trước đã có ng nói thẳng với tôi rằng "mình sợ tình cảm của bạn", nó ám ảnh cho đến bây giờ..Bạn điên cuồng chứng minh nó cho đến khi ng ta lên xe hoa..Còn gì ngoài nỗi đau và sự khó chịu cho ng kia??!!..Đó là bài học đắt giá từ quá khứ..Bạn quan tâm đến việc chứng minh tình cảm bản thân hay sự yên bình của ng kia? Khi nào tình cảm của bạn đủ lớn, lớn đến mức tự hủy chính bản thân nó để đem lại sự yên bình cho cả 2?!!
Dành hẳn 2 từ "thêm" trong bài thơ để nhấn mạnh rằng điều đã, đang và sẽ xảy ra trong tương lai..Ng ta rồi sẽ lại tiếp tục "sợ hãi" nó..Vậy nên cần phải thiêu đốt nó..để rồi trong tương lai ta lại thiêu đốt nó 1 lần nữa..
Tán 1 ng ko khó nhưng tìm 1 người chấp nhận sự điên khùng của ta mới là khó..
1 chút buồn, 1 chút muốn cũng ko
1 chút tý mà cũng cố ngóng trông
Lòng hờ hững ko trông mong gì hết
Sống để chờ 1 ngày mai để chết
Chết để về 1 thế giới xa xôi
Ở nơi đó tôi mới chính là tôi
Cố sưởi ấm cho con tim lạnh lẽo
Ôi con người, nụ cười và nước mắt
Chỉ là bụi trong con mắt mà thôi
Chỉ có tôi
Xa xôi
Và cái chết..
Cả đời tranh đấu với ko đâu
Ngàn năm lạnh gánh nghe tình cấu
Mới thoáng mà trông bạc mái đầu..
Sưởi ấm mọi ng nhưng ai sưởi ấm tôi!
----------------------------------------------
Để lòng mình đỡ sốc với đau thương
Với tất cả hờn tủi với vấn vương
Trong phút chốc tôi đem chôn bằng hết
******************************************
20-12-2015
Ta để mùa xuân trong mắt ai
Buông rời 1 thuở chốn bi ai
Trách ai rời bước quên cài cửa
Gió toạc 1 bên ngửa cõi lòng
-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=
08-03-2016
Cây trút lá quây quần quanh 1 gốc
Kỉ niệm buồn vui đùa trong phút chốc
Vẫn 1 mình kẻ ngốc đứng co ro
Sao gió chả là em..!
09-03-16
1 người ko nỡ bước
Dù ko hề hẹn ước
Kể trước cũng như sau
Sao mưa giăng mộng mị
Kẻ đi kẻ còn nghĩ
1 tối buồn chia ly.
28-03-16
Tôi có 1 tình yêu
Trong 1 chiều vô vọng
Chỉ có cho và mất
Không có nổi cái tên
Tôi có 1 tình yêu
Người yêu tôi 1 lẽ :
Bởi vì tôi là đất
Cho cuộc đời đạp lên
Có những cô gái yêu chỉ vì sự "an toàn"
--------------------------------------------
23-07-16
Tôi là kẻ phiền phức
Nên người bắt đi tìm chiếc lá diêu bông.
Tôi vẫn biết đời không có thực
Nên mải miết tìm đến bây giờ
Tôi chả bao giờ ngợ
Đó chỉ là 1 cái cớ
Để đẩy tôi đi xa mãi
Nhưng tôi vẫn đi tìm
Để cho người là những nụ cười
Chỉ đôi lúc
Nhìn lên bầu trời cô độc
Và tự cười vào những nỗi đau..
Tôi vẫn đi tìm lá diêu bông
Để cho người có cơ hội gặp ai!
Vì tôi có theo ai cũng chỉ là kẻ phiền phức
Rằng anh rất tốt
nhưng phải đi tìm lá diêu bông
Tôi vẫn đi tìm 1 điều không có thật
Vì nó bắt đầu từ 1 thứ có thật..
Không phải từ tình yêu
thứ mà tôi ko bao giờ có
Mà từ những nỗi đau
Và tình yêu chỉ là thứ đáng vứt đi!
/*/*///////*/*//*/*/*/*/*/*/
17-11-14 : Viết cho Mai Nguyễn
Nhuộm hồng đôi kính nhỏ
Hay gió vàng
Phủ bụi tóc ban mai
Đừng để mai
Ánh lên màu xanh bạc
Bạc cõi lòng..
Bạc trắng cả thời gian..
Bóng tối bỗng vỡ tan
Trong khoảnh khắc..
Trăng rực lên sắc tím..
18-12-16 : Viết cho bà cả
Đừng có buồn vì những điều định trước
Có bao giờ dòng nước chảy ngược đâu
Có những thứ chẳng chắp nổi thành câu
...
Nhưng ảo ảnh vẫn mãi là sự thật!!!
Là ảo ảnh nhưng ko có nghĩa là dối trá, dù cho nó ko bao giờ là sự thực
-------------------------------------------------------------
2017/1/1
Ai rồi cũng sẽ đến ngày phải chết
Giấc mơ nào rồi cũng hóa hư vô!
Liệu chúng ta có hạnh phúc hơn những người đi trước!
Hay vùi cuộc đời trong tham vọng phù du!?
Đừng nắm tay tôi khi mà bạn ko DÁM!
-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*
21.Jan.17
Ng có về thăm khu phố xưa
Ở đây tường trắng phủ rêu mờ
Ngõ đá quanh co tình khúc khuỷu
Chẳng biết ngày sau ai có hay.
Ng có về đây nghe lá bay
Chiều xuống đổ nghiêng trong giếng say
Ta quay quay mãi trong bụi nhớ
Lạc mất màu xưa ánh mắt cay!
!!!
-------------------------------------------------------
2.Feb.17
"Tôi bỏ say mê, tôi bỏ u sầu
Tôi bỏ nguyện cầu trên khóe mắt
Bỏ những tiếng hắt hơi trên hè phố
Tôi bỏ không gian...
Tôi bỏ cả thời gian
Tôi bỏ tôi trên đời cô độc.."
T7 này gặp lại ng phụ nữ đầu tiên chặn fb và sđt của mình...Trong không gian tang tóc tại nhà tang lễ bv Bạch Mai HN (Hằng Nga-Nga Béo)
Tiếc là ng đó ko đến
----------------------------------------------------------------
08.Apr.17
Đã lâu rồi tui ko có tình yêu.
1 khoảng trời khô! 1 chiều đắng ngắt!
Cả tình đời vội vàng trong ánh mắt
Bỗng vỡ òa trong xa lắc, người ơi!
Nếu ngày mai không có biển khơi
Sóng có rì rào như gió nắng!?
Và đời có.....
Sủi lên màu bạc trắng!
Và có khi nào...?
Khi ta bỗng quen nhau!
khổ đầu viết từ năm 2013, hnay gặp 1 ng lạ quá nên viết khổ tiếp theo..
Hehe..ng lạ đó cuối cùng là vk rồi hehe..(2018)
--------------------------
Ôm em cho cuộc đời đỡ nặng
Ôm em để biết rằng ta vẫn cô đơn
----------------------------------------
26.Apr.18
Nếu cuộc đời ko ai nợ ai !
Anh có trả em 1 trời mơ mộng !
Trả 1 chơi vơi
Trả mùa gió lộng
Để 1 ngày em bỗng nợ anh?
Nếu cuộc đời ko ai nợ ai !
Ai sẽ trả nhau?
Ai sẽ hờn ghen..
và nhung nhớ..
Rồi đến ngày ..
Cát bụi hóa hư không !
Nếu cuộc đời ko ai nợ ai !
Ta sẽ là 2 ng xa và lạ...
Có lẽ viết bài này cho vợ ..hihi
****************************************************
19.Jan.19
Đâu chỉ có từ "Yêu" mới là đẹp
Cầm bút lên, chả viết nổi 1 câu
Ngôn từ liếc qua khe cửa xẹp
Vô tình trói mãi 1 hình dung !?
Cảm xúc ?!
..liệu có thể đóng khung?
Trong ký ức
Bằng ngôn từ chật hẹp
Bằng nỗi nhớ? hay cơn mơ kìm kẹp?
Bằng cái thở dài
Bằng cái nhún vai?
Bằng
Thoát ra trong giới hạn
------------------------------------------
15.Jun.20
Nếu mọi thứ sinh ra đều phải chết?
Tiếc nuối chỉ là sự căm ghét bản thân?
Lạc thú lạc trong bến bờ xa lạ?
Vở kịch cuối cùng cũng phải hạ?
Mặt lạ trần ai ..
Bỗng vỡ đôi..
Ngỡ..
là thế..
Mà vẫn lại là thế ...
Viết cái này tặng bạn Duy Thành V2 người đã ra đi khi 35t vì trầm cảm..đi viếng ngày 08.jun.20
0 comments:
Post a Comment